63 tuổi, ly hôn và sống một mình, người phụ nữ nhận ra mình “hạnh phúc nhất làng”: "Tôi thẳng thừng từ chối chăm cháu"

Người phụ nữ Trung Quốc đã tận hưởng tuổi hưu theo cách riêng.

Ở tuổi 63, khi nhiều người cùng lứa bận rộn với việc trông cháu, phụ giúp con cái hoặc nặng lòng với những lo toan gia đình, bà Lý Vạn Phúc (Trung Quốc) lại chọn một lối rẽ khác: sống độc thân, tận hưởng tuổi hưu theo cách riêng. Câu chuyện của bà được chia sẻ trên trang Sohu đã tạo nên nhiều suy ngẫm về ý nghĩa của sự tự do, tự chủ ở tuổi xế chiều.

Từ chối “nghĩa vụ” trông cháu để giữ sự độc lập

Sau khi ly hôn vài năm, bà Phúc sống một mình tại ngôi làng quen thuộc. Lương hưu của bà vào khoảng 3.500 NDT mỗi tháng, không nhiều so với mức sống thành thị, nhưng ở nông thôn thì đủ để bà trang trải và duy trì cuộc sống thoải mái.

Con trai và con dâu bận rộn công việc, từng ngỏ ý muốn đón bà lên thành phố sống cùng. Một phần để gia đình gần gũi, phần khác để bà phụ chăm cháu nhỏ đang học mẫu giáo. Với nhiều người, đây là lựa chọn hiển nhiên, vừa sum vầy vừa hỗ trợ con cháu. Nhưng sau nhiều đêm suy nghĩ, bà Phúc từ chối.

Bà chia sẻ rằng tuổi già khiến con người khó thích nghi với môi trường mới. Bỏ lại ngôi làng, ngôi nhà gắn bó suốt nửa đời để lên thành phố đông đúc, bà e rằng mình không thể quen. Hơn thế, bà không muốn gắn bó quá chặt chẽ với đời sống con cái.

Ở nhà con, bà khó được thoải mái như trong ngôi nhà của riêng mình. Nếu chỉ đưa đón cháu đi học, bà còn đủ sức; nhưng sống chung thì khó tránh việc quán xuyến cơm nước, dọn dẹp. Một khi nhận hết việc nhà vào mình, bà sợ sẽ kiệt sức, còn nếu từ chối, dễ nảy sinh mâu thuẫn thế hệ.

63 tuổi, ly hôn và sống một mình, người phụ nữ nhận ra mình “hạnh phúc nhất làng”: "Tôi thẳng thừng từ chối chăm cháu"- Ảnh 1.

 Thay vào đó, bà lựa chọn cách dung hòa: mỗi tháng gửi thêm cho con trai 800 NDT như món quà cho cháu, khuyến khích các con chủ động thuê người giúp việc hoặc sắp xếp thời gian hợp lý. Bà nói: “Tôi không thể trực tiếp chăm cháu, nhưng ít nhất có thể góp phần giảm gánh nặng cho con cái.”

Tận hưởng niềm vui giản dị mỗi ngày

Khi sống một mình, bà Phúc có nhiều thời gian dành cho bản thân. Thỉnh thoảng cũng có những lúc trống vắng, nhưng sự tự do khiến bà thấy đáng giá hơn. Mỗi ngày, bà có thể sắp xếp sinh hoạt theo ý mình: đi dạo công viên khi trời đẹp, ghé thư viện đọc sách, hoặc trò chuyện cùng nhóm bạn già trong làng.

Niềm vui giản dị đó, theo bà, chính là sự “viên mãn” thật sự. Không phải lo lắng cơm áo, không bị ràng buộc bởi những tranh cãi vụn vặt trong gia đình, bà có thể sống trọn vẹn cho chính mình.

Nhiều người thắc mắc tại sao bà lại quyết định ly hôn khi tuổi đã xế chiều. Bà mỉm cười đáp: “Tôi đã sống nửa đời trong một cuộc hôn nhân không mấy hạnh phúc. Khi còn trẻ, tôi cố gắng vì con cái. Nay chúng đã trưởng thành, không cần tôi nghĩ thay nữa, vậy tôi cũng nên nghĩ cho bản thân. Nếu tiếp tục chung sống chỉ để chịu thêm những cuộc cãi vã vô nghĩa, thì chi bằng chọn cuộc đời tự do.”

Độc thân với bà không đồng nghĩa với cô đơn, mà là cơ hội để sống nhẹ nhõm và an nhiên hơn.

Bài học từ sự lựa chọn của bà Phúc

“Con người sinh ra một mình, ra đi cũng một mình. Học cách quen với sự một mình trong dòng chảy cuộc đời là chuyện rất tự nhiên,” bà Phúc tâm sự.

Giữa những ý kiến cho rằng ông bà phải gánh vác trách nhiệm chăm cháu với con trẻ, lựa chọn của bà có thể khiến nhiều người ngạc nhiên. Nhưng nó cũng phản ánh một xu hướng mới: người lớn tuổi có quyền tự quyết định cuộc đời mình, không bị ràng buộc bởi kỳ vọng truyền thống.

Ở làng quê, bà tự nhận mình là người phụ nữ “sung sướng nhất”, vì ít ai ở tuổi này có thể thong thả tận hưởng cuộc sống như bà. Niềm vui của bà không nằm ở vật chất dư dả, mà ở sự an yên tinh thần – điều mà nhiều người già, dù sống giữa con cháu đông đúc, cũng khó tìm thấy.

63 tuổi, ly hôn và sống một mình, người phụ nữ nhận ra mình “hạnh phúc nhất làng”: "Tôi thẳng thừng từ chối chăm cháu"- Ảnh 2.

Lợi ích của một tuổi hưu tự do

Câu chuyện của bà Lý Vạn Phúc mở ra nhiều góc nhìn về lợi ích của việc sống độc lập sau khi nghỉ hưu:

Tự do trong lựa chọn

Người lớn tuổi không còn phải gắn mình với lịch trình của con cái hay cháu chắt. Họ có quyền quyết định hôm nay đi đâu, làm gì, mà không phải cân nhắc quá nhiều đến nhu cầu của người khác.

Giữ gìn sức khỏe tinh thần

Nhiều nghiên cứu cho thấy mâu thuẫn thế hệ là nguyên nhân phổ biến dẫn đến căng thẳng trong gia đình. Việc tách riêng không gian sống giúp người già giảm bớt áp lực, tránh những va chạm không đáng có, từ đó giữ tinh thần lạc quan hơn.

Khuyến khích con cái trưởng thành

Khi cha mẹ không “ôm” hết việc chăm sóc cháu, con cái buộc phải tự tìm giải pháp: phân chia công việc, thuê người hỗ trợ, hay chủ động hơn trong quản lý thời gian. Đây cũng là một cách dạy sự tự lập cho thế hệ sau.

Dành thời gian cho sở thích cá nhân

Đọc sách, tham gia câu lạc bộ, trồng cây, đi du lịch – tất cả những điều tưởng nhỏ bé nhưng mang lại niềm vui lớn. Thời gian nghỉ hưu trở thành cơ hội để người lớn tuổi sống cho chính họ, thay vì chỉ xoay quanh bổn phận gia đình.

Giữ gìn sức khỏe thể chất

Khi không phải lao vào việc nhà hay chăm cháu cả ngày, người già có nhiều thời gian tập thể dục, nghỉ ngơi đúng giờ, ăn uống điều độ. Điều này giúp họ duy trì sức khỏe bền bỉ hơn.

Tự tin khẳng định giá trị bản thân

Sống độc lập không có nghĩa là tách rời hoàn toàn, mà là khẳng định rằng người lớn tuổi vẫn có khả năng tự lo cho mình, vẫn có tiếng nói riêng trong cuộc sống. Sự tự tin này giúp họ thấy cuộc đời ở tuổi già vẫn đáng sống và ý nghĩa.

(Tổng hợp / Ảnh minh họa: Internet)

Link nội dung: https://tamnhindautu.vn/63-tuoi-ly-hon-va-song-mot-minh-nguoi-phu-nu-nhan-ra-minh-hanh-phuc-nhat-lang-toi-thang-thung-tu-choi-cham-chau-a79957.html