6 năm lo hết mọi việc cho nhà vợ, đến ngày tiền du lịch của em trai cũng phải trả: Tình cảm gia đình cũng phải có ranh giới

Câu chuyện này được người đàn ông Trung Quốc chia sẻ trên mạng xã hội về việc vợ chồng anh phải gánh vác chi tiêu cho gia đình vợ, từ tiền sinh hoạt, học phí cho đến tiền kinh doanh của em trai.

Phải trả tiền cho chuyến đi du lịch của em vợ

Một ngày nọ, khi tôi đang làm việc thì bất ngờ liên tục nhận được điện thoại và tin nhắn từ mẹ vợ, yêu cầu tôi chuyển tiền cho bà. Tôi mở điện thoại xem tấm hình bà gửi thì phát hiện đây là bảng chi tiêu trong chuyến đi Tam Á (Trung Quốc) của vợ chồng em vợ. Tổng cộng chi phí lên đến 58.000 NDT (khoảng 215 triệu đồng). 

Tôi vừa nhìn là hiểu ngay, gia đình em vợ muốn tôi trả tiền cho chuyến đi của họ.

Về nhà, tôi liền nói chuyện này với vợ, cô ấy cầm điện thoại xem kĩ từng khoản chi tiêu mà vô cùng sững sờ. Sau một hồi, cô ấy nói với tôi: “Nó đâu phải con trai em, sao nhà mình phải trả?”

Vợ tôi tên là Tô Tình, sinh ra trong 1 gia đình có tư tưởng trọng nam khinh nữ nghiêm trọng. Ngày trước, cô ấy phải nghỉ học sớm để đi làm gửi tiền nuôi em trai ăn học, sau này em trai khởi nghiệp thất bại thì lại đem hết tiền tiết kiệm ra giúp đỡ. Thương gia đình, cô ấy luôn hết lòng làm những gì mình có thể làm.

Vì vậy, câu nói của vợ đã đánh dấu bước ngoặt trong hôn nhân của chúng tôi và trong cuộc chiến với sự thiên vị kéo dài nhiều năm của mẹ vợ.

6 năm lo hết mọi việc cho nhà vợ, đến ngày tiền du lịch của em trai cũng phải trả: Tình cảm gia đình cũng phải có ranh giới- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Mâu thuẫn bùng nổ

Ngay hôm sau, mẹ vợ tôi – bà Vương với gia đình em trai Tô Tình Vũ bồng con nhỏ kéo đến tận nhà.

Bà khóc lóc, trách móc con gái vô ơn. Tô Tình Vũ lại lấy lý lẽ rằng chuyến đi này là do công việc, xin chị hỗ trợ lần nữa rồi hứa hẹn sau này sẽ trả.

Nghe vậy, tôi mới nhắc lại, 6 năm qua gia đình chúng tôi đã đưa em trai 185.000 NDT (khoảng 686 triệu đồng) và chưa nhận lại được đồng nào.

Nghe vậy, cả căn phòng chìm trong im lặng trong chốc lát nhưng mẹ vợ vẫn cố bao biện: “Chị giúp em trai là chuyện nên làm!”

Tô Tình mới phản bác: “Vậy số tiền con hồi trước đi làm gửi về suốt 5 năm trời thì sao? Mẹ nói để dành làm của hồi môn, cuối cùng lại cho em đóng học phí. Con đã nhịn hết lần này đến lần khác, nhưng bây giờ thì không.”

Trước mặt mẹ, cô nghẹn ngào: “Mẹ, con cũng có gia đình, có con, tụi con còn phải lo cho cháu nó nữa chứ. Hôm nay con nói rõ, 58.000 tệ này con sẽ không cần trả. Số tiền trước kia con cũng không đòi, nhưng từ nay chúng ta sẽ không liên quan đến tiền bạc nữa.”

Cuối cùng, mấy người họ giận đùng đùng bỏ đi.

Liên tục gây rối

Những ngày sau đó, mẹ vợ liên tục gọi điện, nhắn tin, thậm chí kéo họ hàng vào nhóm chat chỉ trích vợ chồng tôi bất hiếu. Đỉnh điểm là bà chạy đến trước công ty tôi, gào khóc trước sảnh: “Anh tẩy não con gái tôi, khiến nó không nhận mẹ!”

Tôi từ chối rồi gọi cho vợ. 

Chưa đầy 2 ngày sau, mẹ vợ và vợ chồng Tô Tình Vũ kéo đến trước nhà tôi.

Khi cảnh sát đến giải quyết, cảnh sát nói rõ: “Nếu có tranh chấp tài chính thì kiện ra tòa, chứ không được gây rối nơi công cộng.” Không có bằng chứng, mẹ vợ đành rút lui, nhưng vẫn dọa: “Chúng ta gặp nhau ở tòa!”

Ra tòa và sự thật được phơi bày

Một tuần sau, vợ chồng tôi nhận trát tòa. Mẹ vợ khởi kiện với lý do “tranh chấp nghĩa vụ phụng dưỡng”, đòi chúng tôi mỗi tháng chu cấp 5.000 NDT (khoảng 18,5 triệu đồng) và bồi thường 100.000 NDT (khoảng 371 triệu đồng) tiền thiệt hại tinh thần.

Tại phiên xử, bà khóc kể con gái “bất hiếu, lấy chồng rồi quên mẹ, không giúp đỡ em trai”. Nhưng khi luật sư của tôi trình ra hàng chục bản sao kê, tổng cộng 379.000 NDT (khoảng 1,4 tỷ đồng) đã chuyển trong 6 năm (bao gồm tiền chuyển cho mẹ và gia đình em vợ), bà bỗng chốc im lặng.

Khi được hỏi lý do yêu cầu mức phụng dưỡng 5000 NDT/tháng, mẹ vợ tôi ấp úng, không xuất trình được bất cứ chứng cứ chi phí y tế hay sinh hoạt nào. Còn đối với “bồi thường 100.000 tệ”, tòa xác định yêu cầu này không có căn cứ pháp lý.

Cuối cùng, tòa bác toàn bộ yêu cầu khởi kiện, khẳng định vợ chồng tôi không vi phạm nghĩa vụ phụng dưỡng cha mẹ.

6 năm lo hết mọi việc cho nhà vợ, đến ngày tiền du lịch của em trai cũng phải trả: Tình cảm gia đình cũng phải có ranh giới- Ảnh 2.

Ảnh minh họa

Khoảng hơn 1 tháng sau, Tô Tình Vũ bất ngờ xuất hiện trước nhà. Em ấy xin lỗi về những sai lầm trong quá khứ, thậm chí là trả lại 50.000 NDT (khoảng 185 triệu đồng) và nói sẽ trả dần những khoản còn lại.

Có lẽ, khi chúng tôi từ chối tiếp tục chống đỡ cho em ấy, em ấy đã học được cách tự mình lo liệu và trưởng thành hơn.

Vết nứt trong mối quan hệ gia đình vẫn còn đó, nhưng đối với vợ chồng tôi mà nói, học cách nói “không” với sự bất công là bước đầu để bảo vệ bản thân. Yêu thương cũng cần có giới hạn, sự mù quáng hi sinh chỉ khiến mình chịu thiệt. 

 Theo Sohu