Không phải nhà văn, cũng chẳng phải nhà ngôn ngữ học, nhưng đôi khi chính học sinh tiểu học lại là "cái nôi" của những phát minh từ ngữ khiến người lớn cười bò. Mới đây, trong một bài tập yêu cầu nêu đặc điểm của loài vật, một học sinh đã khiến ai nấy rơi vào cảnh "ngơ ngác, ngỡ ngàng và bật ngửa".
Bài làm ghi: "Con chó tai giài. Con trâu cái sừng giài. Con gà vàng o".
Có thể em học sinh muốn viết "vàng óng" hay "vàng ươm", nhưng bộ não bé bỏng quyết định rút gọn thành "vàng o" chăng?
Chỉ trong vài dòng chữ non nớt, em học sinh đã thổi một làn gió mới vào tiếng Việt. Từ "giài" còn có thể tạm đoán là cách diễn đạt hơi… sáng tạo của từ "dài". Nhưng còn "vàng o" thì thực sự là một "bí ẩn ngôn ngữ học đỉnh cao".
Ngay khi hình ảnh bài tập này được chia sẻ, hàng loạt cư dân mạng lập tức hóa thân thành các chuyên gia ngôn ngữ học so sánh, thậm chí cả hóa học hữu cơ. Có người bật cười: "Tôi tra từ điển tiếng Việt, từ điển phương ngữ, cả từ điển dân gian cũng không thấy từ 'vàng o' có nghĩa gì liên quan đến con gà. Chắc tôi phải xin nghỉ làm để nghiên cứu chuyên sâu".
Người khác lại khẳng định chắc nịch: "Vàng O (Auramine O) là một chất hóa học có khả năng gây ung thư cao, thường dùng trong công nghiệp nhuộm vải. Cái này mà dính vào gà thì toang thật. Có khi em học sinh này đã sớm tiếp cận tài liệu hóa chất".
Một phụ huynh cho biết, anh đọc bài văn mà nhớ lại hồi con trai mình tả cá vàng. "Nó viết: Cá vàng nhà em có cái bụng như quả bóng bàn. Nhưng nó hay nằm nghiêng, chắc tại nó chán đời. Đúng là trẻ con, tưởng tượng không biên giới".
Nhìn ở góc độ nghiêm túc một chút, trẻ em trong giai đoạn tiểu học thường sáng tạo ra từ mới dựa trên âm thanh chúng nghe được. Có thể em học sinh muốn viết "vàng óng" hay "vàng ươm", nhưng bộ não bé bỏng quyết định rút gọn thành "vàng o".
Nhưng suy cho cùng, đây cũng là một nét đáng yêu. Và có lẽ, chính sự hồn nhiên ấy mới là điều khiến người lớn đôi khi phải ngừng lại, bật cười, rồi thầm nghĩ: "Ước gì mình cũng có trí tưởng tượng trong veo như trẻ con".