Từ “sang chảnh” rườm rà đến tối giản thanh lịch
Chủ nhà từng phạm sai lầm khi mua đồ trang trí kim loại, tủ chạm khắc cầu kỳ, những món tưởng sang nhưng lại tốn công lau chùi và chiếm diện tích. Khi nhìn thấy ngôi nhà tối giản của một người phụ nữ khác, chị mới nhận ra: sự sang trọng đích thực nằm ở việc loại bỏ, không phải tích lũy.
Căn hộ của chị được giữ nền trắng, kết hợp nội thất gỗ ấm áp. Sàn gỗ nguyên bản, tường trắng phản chiếu ánh sáng, mang lại cảm giác nhẹ nhàng dù trời nhiều mây.
Không gian mở – nơi hơi thở tràn ngập
Phòng khách không dùng sofa lớn hay bàn cà phê chiếm chỗ, chỉ một ghế sofa vải đơn giản và bàn nhỏ. Không gian trống trở thành chỗ cho trẻ chơi, người lớn thư giãn.
Không có vách ngăn giữa phòng khách – phòng ăn, và ban công được mở liền, giúp ánh sáng tự nhiên tràn khắp nhà. Bàn ăn vuông vừa gọn, vừa giúp gia đình ngồi gần nhau, tạo cảm giác ấm cúng khi trò chuyện.
Lưu trữ thông minh – ít nhưng chất
Ban công được tận dụng để đặt máy giặt kèm hai chậu thường xuân che đường ống nước – giải pháp đơn giản, rẻ và đẹp. Trong bếp, chỉ một thanh treo để thìa và tạp dề, đủ gọn gàng và dễ lấy.
Tủ quần áo phân chia rõ khu treo và gấp, không để đồ tích tụ. Mỗi vật dụng đều có “chỗ” của nó – giúp tìm kiếm nhanh, giảm áp lực dọn dẹp.
Tối giản – chọn cái cần và yêu thích
Với chị, tối giản không chỉ là dọn đồ, mà là chọn lọc:
- Chiếc cốc uống hàng ngày.
- Chiếc gối thật sự mang lại giấc ngủ ngon.
- Vài cuốn sách thường đọc.
- Chậu cây mọng nước – quà của cháu trai, được chăm mỗi ngày.
- Tấm chăn đan tay của con gái cho mùa đông.
Những món đồ này không xa xỉ, nhưng chứa đầy kỷ niệm và giá trị tinh thần.
Sống tối giản ở tuổi trung niên – tự do và giàu có
Sau khi thay đèn chùm pha lê bằng đèn trần, tủ chạm khắc bằng tủ gỗ đơn giản, cho đi đồ trang trí không dùng, chị cảm nhận rõ sự “giải phóng” không gian và tâm trí.
Buổi tối ngồi trong phòng khách, ánh đèn ấm áp hắt lên tường trắng, tay chạm vào ghế gỗ mộc mạc – chị hiểu “sạch sẽ và giàu có” là sống theo cách mình thích, nơi mọi thứ đều hữu ích và dễ chịu.
Kết luận: Sống tối giản không có nghĩa là sống thiếu thốn. Ở tuổi trung niên, nó đồng nghĩa với việc giữ lại điều cần thiết và đáng yêu nhất, để mỗi ngày bước vào nhà là một lần cảm thấy mình đang sống trọn vẹn.