Ngoài 50 tuổi, tôi nghiệm ra: Muốn con cái hiếu thảo, cha mẹ chớ dại làm 4 việc này, có thể đối mặt với cô đơn tuổi già

Suy cho cùng, hiếu thảo không phải là món nợ, mà là kết quả của tình yêu thương được gieo trồng và nuôi dưỡng đúng cách từ cả hai phía.

Bài viết dưới đây là chia sẻ của ông Trần (55 tuổi, Trung Quốc) trên nền tảng Toutiao nhận được sự quan tâm của nhiều người. 

Khi bước qua tuổi 50, nhìn lại hành trình làm cha mẹ, tôi  mới thật sự hiểu rằng, hiếu thảo không chỉ đến từ bổn phận của con cái, mà còn được nuôi dưỡng từ cách ứng xử của chính cha mẹ. Nhiều khi, những thói quen, hành động tưởng chừng vô hại lại vô tình làm con cái cảm thấy áp lực, xa cách. 

Ngược lại, cha mẹ càng biết tiết chế, càng để con được trưởng thành trong sự tôn trọng và thấu hiểu, thì chúng lại càng yêu thương, hiếu thuận. Sau nhiều năm chiêm nghiệm, tôi rút ra rằng: Cha mẹ càng ít làm 4 việc này, con cái càng hiếu thảo.

Can thiệp quá sâu vào đời sống riêng tư của con

Cha mẹ nào cũng muốn con cái hạnh phúc, nhưng sự quan tâm quá mức dễ biến thành kiểm soát. Có người gọi điện cho con mỗi ngày để dò hỏi, có người âm thầm kiểm tra điện thoại, hoặc can thiệp sâu vào chuyện tình cảm, công việc của con. Điều đó khiến con cảm thấy mất tự do, bị coi thường khả năng tự quyết.

Ảnh minh hoạ

Khi học cách lùi lại, không xen quá sâu vào chuyện riêng của con, tôi nhận ra chúng trở nên thoải mái hơn khi chia sẻ. Thay vì hỏi dồn dập, tôi lắng nghe khi con tự nguyện tâm sự. Hóa ra, sự tôn trọng không chỉ là bài học dành cho con cái đối với cha mẹ, mà còn là cách cha mẹ gieo mầm để con biết ơn và hiếu kính nhiều hơn.

Than phiền và so sánh con với người khác

Không ít bậc cha mẹ thường thốt lên: “Con nhà người ta thế này, thế kia”, hoặc buông lời chê trách khi con chưa đạt kỳ vọng. Tôi từng như thế, để rồi nhận lại ánh mắt buồn bã của con.

Qua thời gian, tôi mới hiểu rằng, sự so sánh chỉ khiến con cảm thấy không bao giờ đủ tốt trong mắt cha mẹ. Thay vì than phiền, tôi bắt đầu động viên con từ những điều nhỏ nhặt nhất: một bữa cơm con nấu, một công việc con kiên trì theo đuổi, hay cách con đối xử tử tế với người khác. Khi được công nhận, con lại càng muốn làm tốt hơn để cha mẹ vui lòng. Sự hiếu thảo, thực ra, bắt đầu từ lòng tự nguyện chứ không phải từ sự ép buộc.

Kỳ vọng quá lớn vào sự báo đáp

Có cha mẹ hay nói: “Cha mẹ nuôi con lớn, sau này con phải lo cho cha mẹ.” Câu nói nghe tưởng hợp lý, nhưng lại vô tình đặt gánh nặng lên vai con. Tình cảm gia đình vốn dĩ phải xuất phát từ sự tự nhiên. Khi cha mẹ cho đi mà luôn tính toán chuyện nhận lại, con cái dễ cảm thấy mệt mỏi, thậm chí xa lánh.

Ảnh minh hoạ

Tôi từng kỳ vọng rằng, sau này con phải phụng dưỡng mình như mình từng phụng dưỡng cha mẹ. Nhưng rồi tôi nhận ra, xã hội đổi thay, con cái có những áp lực riêng. Thay vì trông chờ, tôi học cách tự lo cho tuổi già, để con có thể giúp đỡ mình trong niềm vui chứ không phải trong nghĩa vụ. Thật bất ngờ, khi không bị ràng buộc, con lại chủ động quan tâm và chăm sóc nhiều hơn.

Giữ mãi những mâu thuẫn và lời trách móc

Trong cuộc sống gia đình, va chạm là điều khó tránh. Nhiều cha mẹ thường nhắc đi nhắc lại lỗi lầm của con, thậm chí đem chuyện cũ ra trách móc mỗi khi bực tức. Điều đó khiến khoảng cách giữa hai thế hệ ngày càng lớn.

Tôi học được rằng, con cái cũng như mình, đều có lúc sai lầm. Nếu cha mẹ rộng lượng, bỏ qua và trao cơ hội, con sẽ cảm thấy được yêu thương vô điều kiện. Ngược lại, nếu cứ giữ mãi những vết thương cũ, con chỉ muốn tránh xa để bớt nghe những lời trách móc. Khi tôi tập buông bỏ, không chấp nhặt những sai sót nhỏ của con, tôi nhận lại là sự gắn bó bền chặt hơn.

Ngoài 50 tuổi, tôi nghiệm ra rằng, hiếu thảo không thể ép buộc. Con cái càng trưởng thành, càng mong cha mẹ hiểu và tôn trọng. Và chính sự thay đổi từ phía cha mẹ sẽ là nền tảng để con cái thêm gắn bó, biết ơn và hiếu thuận.

Suy cho cùng, hiếu thảo không phải là món nợ, mà là kết quả của tình yêu thương được gieo trồng và nuôi dưỡng đúng cách từ cả hai phía.