Cao thủ chỉ một chiêu có thể "giết người trong chớp mắt"
Trong 108 vị anh hùng Lương Sơn, có một cao thủ được xem là "kỳ hoa dị thảo" – Thạch tướng quân Thạch Dũng. Nhân vật này thuộc hàng 72 Địa Sát Tinh, chiếm giữ ghế thứ 99.
Thạch Dũng, người phủ Đại Danh, nghề nghiệp chính là mở sòng bạc và cho vay nặng lãi. Ấy vậy mà nhân vật này có biệt danh là Thạch tướng quân, thoạt nghe ai cũng cho rằng đây là cách gọi của một vị mãnh tướng. Theo Sohu, thực chất, danh hiệu này là do Thạch Dũng tự phong cho mình. Ông tự gọi mình là tướng quân trên chiếu bạc.

Thạch Dũng là một cao thủ được xem là "kỳ hoa dị thảo" trong 108 vị anh hùng Lương Sơn. (Ảnh: Sohu)
Theo nguyên tác Thủy hử có đề cập tới chi tiết Thạch Dũng chỉ dùng 1 quyền đã có thể đánh chết người. Lỗ Trí Thâm phải ba quyền mới hạ gục được Trấn Quan Tây, Thạch Dũng lại nói mình chỉ cần một quyền là lấy mạng người. Nhưng Thạch Dũng có thực sự sở hữu sức mạnh có thể giết người trong chớp mắt?
Một số độc giả đã đưa ra lập luận rằng, sau khi gây ra án mạng, Thạch Dũng chạy đến trang trại của Sài Tiến. Sài Tiến vốn thích cưu mang anh hùng hào kiệt giang hồ, nhưng có một quy tắc là cao thủ đó phải thể hiện được bản lĩnh thật sự. Khi Lâm Xung đến, ông đã thể hiện tài năng thương pháp, đánh cho Hồng Giáo Đầu tơi tả, Sài Tiến lập tức hào phóng thưởng 25 lượng bạc.

Sài Tiến vốn thích cưu mang anh hùng hào kiệt giang hồ, nhưng có một quy tắc là cao thủ đó phải thể hiện được bản lĩnh thật sự. (Ảnh: Sohu)
Còn Thạch Dũng thì sao? Thạch Dũng luôn miệng xưng bản thân là "chiến thần một quyền", nhưng khi ở lại trang trại của Sài Tiến bốn tháng trời, chưa từng thắng nổi một trận nào, ngược lại còn bị người ta đánh cho bầm dập. Sài Tiến thấy ông chỉ là kẻ khoác lác, liền giảm đãi ngộ. Thạch Dũng mất mặt, đành ngậm ngùi ra đi.
Rời khỏi trang Sài Tiến, Thạch Dũng nghe nói Tống Giang hào phóng, liền quyết định đến đầu quân. Thạch Dũng đến tìm thì biết tin Tống Giang đang ở nhà Khổng thái công trên núi Bạch Hổ và gia đình Tống Giang đưa cho ông một phong thư gửi đến Tống Giang.
Trên đường đi, Thạch Dũng gặp Tống Giang và Yến Thuận tại một quán rượu. Lúc đó, Thạch Dũng đang một mình chiếm một bàn lớn để ăn cơm, Tống Giang lịch sự mời ông ta đổi chỗ. Nếu là người khác có lẽ đã ngoan ngoãn nhường chỗ rồi, thế nhưng Thạch Dũng lại buông một câu: "Chỗ ngồi này, ngoài Tống Giang và Sài Tiến ra, cho dù là Ngọc Hoàng Đại Đế đến ta cũng không nhường!".

Rời khỏi trang Sài Tiến, Thạch Dũng nghe nói Tống Giang hào phóng, liền quyết định đến đầu quân. (Ảnh: Sohu)
Nghe qua thì có vẻ như Thạch Dũng là người ngang tàng, nhưng ngẫm kỹ lại thấy đây có thể là một mưu mô. Thạch Dũng lăn lộn giang hồ bấy lâu, làm sao không biết đắc tội với người khác nguy hiểm đến nhường nào? Thạch Dũng dám nói câu đó, rất có thể đã đoán ra người trước mặt chính là Tống Giang! Thứ nhất, khi Tống Thanh nhờ ông đưa thư, chắc chắn đã miêu tả dung mạo của Tống Giang. Thứ hai, nghe Tống Giang và Yến Thuận trò chuyện, cũng có thể đoán ra được tám chín phần.
Đây chính là điểm tinh ranh của Thạch Dũng. Thạch Dũng cố tình tâng bốc Tống Giang lên mây xanh, lại còn nhắc đến Sài Tiến để kéo gần khoảng cách. Bởi vì Tống Giang biết rõ con người của Sài Tiến, nghe Thạch Dũng có quen biết với Sài Tiến, tự nhiên sẽ bỏ đi sự đề phòng. Sau khi nghe chuyện, Tống Giang không những không tức giận mà còn cảm thấy người anh em này rất nghĩa khí, lập tức coi như người nhà.
Điểm cao tay hơn nữa là, Thạch Dũng không vội vàng đưa thư ngay khi gặp mặt. Mà Thạch Dũng đợi đến khi lấy được thiện cảm của Tống Giang rồi mới thong thả lấy thư ra. Chiêu này quả thực đã khiến Tống Giang lập tức mời Thạch Dũng lên Lương Sơn nhập bọn.
* Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả trên Sohu, Sina, 163
Tổng hợp