Conic Boulevard

Đến hiện tại, bạn vẫn bênh Nobita vì điều này thì xin chia buồn: Bạn khó thành công lắm!

Nobita có thể là một phần tuổi thơ, nhưng đừng để cậu ấy trở thành hình mẫu sống trong bạn.

Có một câu nói thế này: "Thật khó để trưởng thành khi trong tim bạn vẫn ôm chặt lấy một cỗ máy thời gian tên Doraemon".

Nếu bạn từng là fan cứng của loạt phim hoạt hình tuổi thơ này, chắc hẳn bạn sẽ nhớ như in cảnh Nobita nằm khóc lóc vì bị bắt nạt, vì điểm kém, vì lười học… rồi chỉ vài phút sau, Doraemon từ chiếc túi thần kỳ lại moi ra một món bảo bối giải cứu tình hình. Vòng lặp ấy cứ thế lặp đi lặp lại suốt hàng trăm tập phim. Điều đáng nói là: Có những người lớn lên, đi học đại học, đi làm, bước vào đời… nhưng vẫn giữ nguyên tư duy "Nobita là người tốt, chỉ hơi yếu đuối chút thôi". Xin lỗi, nhưng nếu bạn vẫn bênh Nobita kiểu đó đến giờ thì mình phải nói thẳng: Bạn khó phát triển lắm.

Đến hiện tại, bạn vẫn bênh Nobita vì điều này thì xin chia buồn: Bạn khó thành công lắm!- Ảnh 1.

Thứ nhất, Nobita là hình mẫu cổ điển cho kiểu người không chịu trách nhiệm với chính cuộc đời mình. Cậu biết rõ mình học dở, biết rõ mai có bài kiểm tra, biết rõ hậu quả khi trốn học, nhưng luôn chọn cách ngủ, chơi, trì hoãn và… gọi Doraemon. Cũng như một số người ngoài đời thật, khi gặp khó khăn thay vì tìm cách học hỏi, tự thân vận động, thì lại chờ người khác "giải cứu" hoặc đổ lỗi cho hoàn cảnh. "Sếp không tạo điều kiện", "gia đình không khá giả", "trường dạy không kỹ", "đồng nghiệp không giúp đỡ"... Những lời biện hộ ấy có thể đúng phần nào, nhưng nếu bạn luôn để mình là nạn nhân trong câu chuyện, thì bạn sẽ mãi mãi là một Nobita: đứng yên và phụ thuộc.

Thứ hai, nhiều người bênh Nobita vì cho rằng: "Cậu ấy tốt bụng mà, thật thà, biết quan tâm đến bạn bè". Đúng, Nobita có những điểm tốt, nhưng thử hỏi: Có bao giờ những ưu điểm đó biến thành hành động có ích thực sự? Cậu ấy có dám bảo vệ người khác khi không có Doraemon? Có bao giờ cậu ấy kiên trì tự học để nâng điểm toán mà không nhờ đến bảo bối? Tốt bụng mà không có năng lực thì cũng chỉ là người dễ bị động, dễ tổn thương và không giúp được chính mình lẫn người khác. Trong môi trường học tập hay đi làm, "tốt bụng" là chưa đủ. Người ta cần những người có thể giải quyết vấn đề, có trách nhiệm, có khả năng cải thiện chính mình chứ không phải chỉ biết khóc và chờ "phép màu".

Thứ ba, Doraemon là hình tượng của sự hỗ trợ, nhưng nếu bạn xem kỹ, rất nhiều lần bảo bối phản tác dụng chỉ vì Nobita dùng sai cách hoặc lạm dụng. Đây chính là lời cảnh tỉnh cực kỳ sâu sắc mà tác giả Fujiko F. Fujio muốn gửi đến: Nếu bạn không học cách tự đứng lên, thì dù có trong tay công cụ mạnh đến đâu, bạn cũng sẽ tự làm hỏng mọi thứ. Ngày nay, công nghệ, AI, mạng xã hội có khác gì bảo bối của Doraemon? Nhưng có người dùng nó để học hỏi, khởi nghiệp, kiếm tiền; có người lại lướt TikTok cả ngày, rồi than "không có thời gian". Vấn đề không nằm ở việc bạn có công cụ hay không, mà là bạn dùng nó như thế nào. Và Nobita là ví dụ sống động cho việc: Dù có Doraemon đi nữa, nếu tư duy không thay đổi, bạn vẫn chỉ là cậu bé thất bại.

Đến hiện tại, bạn vẫn bênh Nobita vì điều này thì xin chia buồn: Bạn khó thành công lắm!- Ảnh 2.

Chúng ta ai cũng có một thời "Nobita", tức là luôn cảm thấy sợ hãi, yếu đuối, mong có người đến cứu mình khỏi rắc rối. Nhưng cái giá của trưởng thành là phải học cách không trốn chạy nữa. Thế giới ngoài kia không có Doraemon. Không ai cho bạn bảo bối để thoát nạn ngay lập tức. Bạn phải là người viết nên kịch bản đời mình. Và nếu cứ mãi bênh Nobita vì cái tính đáng thương nhưng không chịu lớn, thì rất có thể bạn cũng đang dung túng cho sự trì trệ trong chính mình.

Nếu bạn vẫn bênh Nobita vì "cậu ấy không có lỗi, chỉ là số phận xui xẻo" thì xin nhắc nhẹ: Phát triển bản thân không bao giờ đi chung với tư duy đổ lỗi cho số phận. Người thành công thường là người dám đối diện với lỗi lầm của mình, sửa nó và đi tiếp.

Nobita có thể là một phần tuổi thơ, nhưng đừng để cậu ấy trở thành hình mẫu sống trong bạn. Nếu bạn vẫn nghĩ "được như Nobita mà vẫn có Doraemon thì quá tuyệt rồi", thì e rằng bạn vẫn đang mơ mộng về một thế giới không có thật. Thay vì bênh Nobita, hãy học cách trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình - một người không cần bảo bối để chiến thắng, mà dùng chính sức mình để bước tiếp. Và đó mới là cách bạn thực sự phát triển.