Conic Boulevard

Đi họp lớp, tôi tranh thanh toán hóa đơn 211 triệu: Về đến nhà, tôi đơ người vì 1 cảnh tượng, thề không bao giờ đi họp lớp

Tôi sẽ không bao giờ đi dự bất kỳ buổi họp lớp nào nữa.

Sau khi tốt nghiệp đại học, Tiểu Mỹ lên thành phố lớn làm việc. Những năm qua, cô đã trải qua vô vàn khó khăn, gặp gỡ đủ kiểu người, nếm trải cả mồ hôi và nước mắt. Nhưng nhờ kiên trì, cô đã gặt hái được thành quả với mức lương trên 20.000 tệ/tháng (~70 triệu đồng). 

Lăn lộn trong xã hội nhiều năm, ai cũng mong kiếm được nhiều tiền hơn, thăng tiến nhanh hơn để có một tương lai tốt đẹp. Nhưng môi trường công sở đầy rẫy cạnh tranh và đấu đá khiến con người ta cảm thấy mệt mỏi. Đôi khi, Tiểu Mỹ lại nhớ về quãng thời gian đại học vô tư, hồn nhiên, nơi mà bạn bè đối xử với nhau chân thành, không toan tính.

Gần đây, khi hoài niệm về những ngày tháng ấy, Tiểu Mỹ chợt nhận ra đã nhiều năm rồi cô chưa gặp lại bạn bè đại học. Cô nảy ra ý định tổ chức một buổi họp lớp và dự định sẽ đăng thông báo trong nhóm chat. Tuy nhiên, tình cờ thay, lớp trưởng đã lên kế hoạch trước cô.

Một ngày nọ, người bạn thân nhất thời đại học gọi điện cho Tiểu Mỹ, hỏi cô có thời gian tham gia buổi họp lớp không, vì lớp trưởng đã đứng ra tổ chức. Vốn dĩ cũng có ý định tham gia, Tiểu Mỹ lập tức đồng ý.

Đi họp lớp, tôi tranh thanh toán hóa đơn 211 triệu: Về đến nhà, tôi đơ người vì 1 cảnh tượng, thề không bao giờ đi họp lớp- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Niềm vui ngắn chẳng tày gang

Sau khi xem thông báo trong nhóm chat, Tiểu Mỹ âm thầm ghi nhớ ngày tổ chức và hồi hộp mong chờ. Thời gian trôi qua từng ngày, cô chỉ mong đến ngày gặp lại bạn cũ thật nhanh.

Đến ngày họp lớp, cô tỉ mỉ chọn một bộ trang phục đẹp, trang điểm chỉn chu rồi đến nhà hàng nơi tổ chức. Khi gặp lại những người bạn đại học năm nào, cô vô cùng xúc động, cảm giác như trở về thời thanh xuân rực rỡ. Mọi người trò chuyện vui vẻ, những câu chuyện thời sinh viên cứ thế nối dài, tràn ngập tiếng cười.

Khi bữa tiệc gần tàn, Tiểu Mỹ âm thầm đến quầy thu ngân và thanh toán toàn bộ hóa đơn—tổng cộng 60.000 tệ (~211 triệu đồng). Bữa tiệc được tổ chức ở một nhà hàng cao cấp, với số lượng đông người, các món ăn đắt đỏ cùng rượu vang nhập khẩu, khiến chi phí tăng cao. Dù số tiền này không phải nhỏ, nhưng với thu nhập hiện tại, cô vẫn sẵn sàng chi trả mà không suy nghĩ nhiều. Trong suy nghĩ của cô, bạn bè lâu ngày gặp lại, mời họ một bữa cũng là điều bình thường, chẳng có gì to tát. Sau khi thanh toán, cô quay lại bàn tiệc, nói với mọi người rằng có việc bận nên phải về trước.

Nhưng điều khiến cô không ngờ tới là khi về đến nhà, mở nhóm chat lên, cô thấy hàng trăm tin nhắn. Nghĩ rằng mọi người vẫn đang trò chuyện rôm rả, cô tò mò lướt xem, nhưng những gì đọc được khiến cô đau lòng tột độ—các bạn học cũ đang bàn tán về cô.

Có người nói cô “làm màu”, cố tình khoe khoang. Người khác thì chê cô ra vẻ “đại gia”. Có người còn đùa rằng “Tiểu Mỹ chắc trúng số” hoặc “chắc gì tiền này là do cô ấy tự kiếm”. Những lời lẽ ấy khiến cô cảm thấy bị tổn thương sâu sắc. Cô không hiểu vì sao hành động xuất phát từ lòng chân thành lại bị hiểu lầm như vậy.

Đi họp lớp, tôi tranh thanh toán hóa đơn 211 triệu: Về đến nhà, tôi đơ người vì 1 cảnh tượng, thề không bao giờ đi họp lớp- Ảnh 2.

Ảnh minh họa

Từ sau hôm đó, Tiểu Mỹ không bao giờ nhận lời tham gia họp lớp nữa.

Trước khi thanh toán, cô chưa từng nghĩ rằng chuyện này sẽ gây ra nhiều hiểu lầm đến vậy. Cô chỉ đơn giản muốn thể hiện lòng chân thành và trân trọng tình bạn năm xưa. Nhưng hóa ra, có những thứ qua thời gian đã thay đổi, và không phải ai cũng nghĩ giống như cô. Trong khoảnh khắc đó, cô chợt nhận ra một điều: Đôi khi, tiền không thể mua được sự trân trọng hay lòng biết ơn, mà ngược lại, nó có thể trở thành nguyên nhân gây ra những hiểu lầm không đáng có.

Theo Toutiao