Năm 2020, một người phụ nữ họ Triệu, sống tại thành phố Trịnh Châu, tỉnh Hà Nam, Trung Quốc, đưa mẹ vào bệnh viện cấp cứu. Do chi phí điều trị và phẫu thuật rất cao, cô quyết định đến ngân hàng rút toàn bộ tiền tiết kiệm để chi trả. Đây là khoản tiền cô đã gửi vào ngân hàng hơn một năm trước, trị giá 2,1 triệu NDT (khoảng 7,7 tỷ đồng).
Tuy nhiên, khi đến quầy giao dịch, nhân viên ngân hàng bất ngờ thông báo rằng tài khoản của cô hiện chỉ còn 0 đồng. Ban đầu, cô Triệu tưởng đây chỉ là lỗi hệ thống nên yêu cầu kiểm tra lại dữ liệu. Tuy nhiên, sau nhiều lần xác nhận, giao dịch viên vẫn khẳng định trên hệ thống không còn ghi nhận bất kỳ số tiền nào trong tài khoản của cô.
Quá bất ngờ và tức giận, cô Triệu lập tức xuất trình biên lai gửi tiền và sổ tiết kiệm gốc, yêu cầu được gặp giám đốc chi nhánh để làm rõ. Sau khi xem xét kỹ, giám đốc xác nhận con dấu và chứng từ đều là thật, đúng là giao dịch do chi nhánh của họ thực hiện.
Để xoa dịu cơn giận của khách hàng, giám đốc nói có thể sự việc xuất phát từ lỗi kỹ thuật trong hệ thống, và hứa sẽ rà soát, liên hệ lại khi có kết quả. Tuy nhiên, sau 3 ngày chờ đợi, cô Triệu vẫn không nhận được bất kỳ cuộc gọi hay phản hồi nào từ phía ngân hàng. Không thể chờ thêm, cô Triệu tiếp tục đến ngân hàng. Lần này, cô được gặp lại quản lý họ Hoắc, người từng trực tiếp hỗ trợ cô mở sổ tiết kiệm hơn 1 năm trước.
Cô Triệu cho biết, người quản lý này khi đó rất nhiệt tình, còn giới thiệu rằng chi nhánh đang có chính sách lãi suất cao đặc biệt, giúp khách hàng “kiếm thêm lợi nhuận”. Tin tưởng, cô đã gửi toàn bộ số tiền tiết kiệm vào đó.
Tại buổi làm việc, trước sức ép của khách hàng và sự xuất hiện của phóng viên, quản lý họ Hoắc cuối cùng phải thừa nhận toàn bộ sự thật. Người này khai rằng đã tự ý dùng tiền tiết kiệm của khách hàng để cho vay đầu tư, với mục đích “kiếm thêm lợi nhuận cho cả hai bên”.

Cô Triệu bức xúc kể lại vụ việc của mình
Theo lời ông Hoắc, một phần tiền lời sẽ được chia lại cho cô Triệu dưới hình thức tiết kiệm lãi suất cao, còn phần gốc vẫn được bảo toàn. Tuy nhiên, người vay tiền sau đó làm ăn thua lỗ, không thể trả nợ, khiến toàn bộ số tiền bị thất thoát.
Khi bị truy hỏi về trách nhiệm, ông Hoắc đề nghị trả dần cho cô Triệu 110.000 NDT mỗi năm (hơn 400 triệu đồng), tương đương với 20 năm mới hoàn lại hết số tiền gửi cả gốc lẫn lãi cho cô.
Đang trong lúc mẹ nguy kịch, cần tiền gấp để chi trả viện phí, cô Triệu không thể chấp nhận lời hứa trả góp 20 năm vô lý này. Cô yêu cầu ngân hàng phải chịu trách nhiệm vì đây là hành vi xảy ra trong phạm vi công việc của nhân viên, có dấu của chi nhánh và giấy tờ giao dịch đầy đủ.
Tuy nhiên, đại diện ngân hàng chỉ tuyên bố rằng nhân viên họ Hoắc sẽ bị sa thải, đồng thời khẳng định hành vi của người này là cá nhân, không liên quan đến ngân hàng. Họ từ chối hoàn trả tiền, đề nghị cô Triệu tự thương lượng với ông Hoắc. Không chấp nhận cách xử lý này, cô Triệu khởi kiện cả ông Hoắc và ngân hàng ra tòa.
Sau quá trình điều tra, tòa án thành phố Trịnh Châu, Trung Quốc xác định nhân viên họ Hoắc đã lợi dụng chức vụ, giả mạo quy trình nghiệp vụ và chiếm đoạt toàn bộ tiền tiết kiệm của khách hàng. Hệ thống ngân hàng không ghi nhận vì các giao dịch này được thực hiện ngoài luồng, nhưng có dấu mộc thật của chi nhánh. Căn cứ vào chứng cứ và lời khai, tòa tuyên ông Hoắc phạm tội biển thủ tài sản, bị phạt hơn 7 năm tù giam, đồng thời phải hoàn trả toàn bộ tiền gốc và lãi cho cô Triệu.
Dù ngân hàng cho rằng họ “không hề hay biết” về hành vi phạm pháp của nhân viên, tòa vẫn nhận định rằng ngân hàng phải chịu trách nhiệm quản lý và giám sát nhân viên, đặc biệt trong các giao dịch liên quan đến tiền gửi tiết kiệm của khách hàng. Cuối cùng, tòa kết luận ngân hàng cũng có trách nhiệm bồi thường một phần thiệt hại cho cô Triệu.
(Theo 163 news)