Mẹ U50 đau khổ thốt lên: "Giá như tôi không vung tay vào 3 khoản chi tiêu này thì giờ đã có tiền mua nhà"

Mỗi lần nhìn bảng giá nhà đất tăng chóng mặt, chị Mai (50 tuổi, Hà Nội) lại buột miệng: “Giá như tôi không vung tay vào 3 khoản chi tiêu đó, thì giờ chắc chắn đã mua được căn hộ cho con”. Nỗi tiếc nuối ấy không chỉ của riêng chị, mà còn là bài học chung cho nhiều gia đình khi nhìn lại chặng đường tài chính đã qua.

Câu chuyện của một người mẹ U50

Mẹ U50 đau khổ thốt lên:

Ảnh minh họa

20 năm trước, vợ chồng chị Mai đều có công việc ổn định, thu nhập khoảng 12–15 triệu đồng/tháng – mức khá so với mặt bằng chung thời đó. “Lúc ấy chúng tôi nghĩ tiền làm ra là để tiêu. Nhà chưa có, nhưng cũng không gấp, vì đất còn rẻ. Ai ngờ chỉ 10 năm sau, giá đã tăng gấp 4–5 lần, còn chúng tôi thì vẫn ở nhà thuê”, chị kể.

Theo chị Mai, nguyên nhân không nằm ở việc thu nhập thấp, mà chính là 3 khoản chi tiêu vô hình nhưng “ngốn” nhiều hơn tưởng tượng.

1. Tiệc tùng và ăn uống ngoài hàng

Thời điểm 30–40 tuổi, hầu hết bạn bè, đồng nghiệp của chị Mai đều rủ nhau tụ tập. Ăn nhà hàng, liên hoan, đám cưới, sinh nhật… gần như tuần nào cũng có.

- Mỗi bữa liên hoan: 500.000–700.000 đồng/người.\

- Một tháng có khi đi 4–5 lần, tốn hơn 3 triệu đồng.

- Nhân với 10 năm, con số này không dưới 300–400 triệu.

“Chúng tôi coi việc đi ăn ngoài là cách giữ quan hệ. Nhưng giờ nghĩ lại, bạn bè thân thì chẳng cần mâm cao cỗ đầy, còn người xã giao thì có ăn bao nhiêu cũng chẳng thân hơn. Đó là khoản chi đầu tiên khiến tôi mất cơ hội tích lũy”, chị Mai thừa nhận.

2. Sắm sửa đồ đạc theo phong trào

Từ nội thất đến đồ điện tử, gia đình chị thường chọn mua những món “hot” dù chưa thật sự cần.

- Tivi màn hình lớn, rồi vài năm lại đổi model mới.

- Điện thoại thay liên tục theo hãng ra mắt.

- Đồ nội thất mua cho đẹp mắt chứ không dùng nhiều.

Khi ngồi cộng lại, chị mới giật mình: “Ít nhất chúng tôi đã tiêu hơn 500 triệu vào đồ dùng. Nhiều món bán lại chẳng ai mua, coi như mất trắng. Nếu để số tiền đó vào quỹ tiết kiệm, giờ đã là một khoản vốn lớn để mua nhà”.

3. Du lịch xa xỉ vượt khả năng

Thay vì đi du lịch theo khả năng tài chính, gia đình chị Mai thường chọn những chuyến “xa xỉ” để bằng bạn bè.

- Mỗi chuyến nước ngoài cho cả nhà: 70–100 triệu.

- Trung bình 2 năm đi 1 lần, kéo dài suốt 15 năm.

- Tổng cộng chi không dưới 700 triệu đồng.

“Đi chơi thì vui đấy, nhưng niềm vui chỉ thoáng qua. Sau này nghĩ lại, tôi thấy những chuyến đi ấy đắt đỏ quá mức, trong khi chúng tôi vẫn ở nhà thuê, con cái không có phòng riêng,” chị rưng rưng.

Bảng tính số tiền “bốc hơi” trong 20 năm

Khoản chi tiêuChi phí mỗi năm (ước tính)Tổng sau 20 năm
Tiệc tùng, ăn ngoài36.000.000360.000.000
Đồ đạc, điện tử25.000.000500.000.000
Du lịch xa xỉ50.000.000700.000.000
Tổng cộng111.000.0001.560.000.000

Con số hơn 1,5 tỷ đồng – chính là giá trị một căn hộ tầm trung ở Hà Nội hay TP.HCM cách đây vài năm.

Cái giá của sự “giá như”

Ở tuổi 50, chị Mai vẫn chưa có căn nhà riêng. “Giờ giá nhà đã lên đến vài tỷ, chúng tôi không còn đủ sức mua. Con cái cũng chưa có chỗ ổn định, bản thân tôi nhiều đêm mất ngủ chỉ vì nghĩ đến chữ ‘giá như’.”

Chuyên gia tài chính cá nhân, nhận định: “Điều dễ thấy nhất ở nhiều gia đình trung niên là chi tiêu theo phong trào, không có quỹ dài hạn. Tiền mất đi không phải vì thu nhập thấp, mà vì không có kế hoạch”.

Mẹ U50 đau khổ thốt lên:

Ảnh minh họa

Bài học rút ra cho phụ nữ trung niên

1. Đặt quỹ mua nhà/đầu tư lên hàng đầu: Ngay cả khi chưa đủ, cứ để dành đều đặn, thay vì chờ “có nhiều mới tiết kiệm”.

2. Tiết chế tiệc tùng, du lịch: Không cần cắt bỏ hoàn toàn, nhưng hãy chọn lọc. Chỉ tham gia những mối quan hệ thật sự quan trọng.

3. Mua sắm có kế hoạch: Hãy phân biệt rõ giữa “muốn” và “cần”. Đồ gia dụng, điện tử chỉ nên đổi khi hỏng, không chạy theo mẫu mã.

4. Tính toán theo năm, không chỉ theo tháng: Một khoản nhỏ 1–2 triệu/tháng nhìn tưởng không đáng kể, nhưng nhân 10–20 năm, nó đủ để thay đổi cuộc đời.

Kết

Nỗi tiếc nuối “giá như” của chị Mai là lời nhắc nhở cho rất nhiều phụ nữ ở tuổi trung niên. Khi còn sức lao động, còn thu nhập, hãy biết phân bổ đúng chỗ. Một bữa tiệc, một chiếc điện thoại hay một chuyến du lịch xa hoa có thể mang lại niềm vui ngắn hạn, nhưng một căn nhà là tài sản bảo chứng lâu dài.

Chị Mai kết lại bằng câu nói khiến nhiều người lặng đi: “Nếu thời trẻ tôi kiềm chế bớt 3 khoản chi tiêu ấy, thì giờ không cần lo lắng tương lai của con cái nữa. Thay vì ‘giá như’, tôi đã có thể nói ‘may mà’”.