Khi nhắc đến Tây Du Ký, mọi người thường nghĩ ngay đến Tôn Ngộ Không, nhân vật thần thông quảng đại, chiến đấu bất bại. Cũng không ít người ấn tượng với sự kiên trì, từ bi của Đường Tăng hay sự lặng lẽ, trung thành của Sa Tăng. Thậm chí, có khán giả còn cho rằng Trư Bát Giới không có vai trò đặc biệt trong nhóm, chỉ là người ham ăn uống, lười biếng và hay than thở.
Tuy nhiên, khi nhìn sâu hơn vào từng hành động và vai trò của từng người trong các thầy trò Đường Tăng, bạn sẽ nhận ra Trư Bát Giới lại là người có EQ cao nhất, và là nhân tố "cân bằng cảm xúc" không thể thiếu trong cả hành trình sang Tây Thiên thỉnh kinh.
Hài hước, biết cảm thông, biết nhường nhịn
Trư Bát Giới bề ngoài là kẻ vụng về, mê ăn, háo sắc, lười nhác… nhưng lại chính là người thấu hiểu người khác nhất trong đội. Trong các tình huống căng thẳng, Trư Bát Giới luôn biết chọn cách ứng xử khiến Đường Tăng hài lòng. Ví dụ như trong phần đến động Bàn Tơ”, khi thấy Đường Tăng mỏi mệt mà chưa kịp lên tiếng, Bát Giới đã nhanh miệng lên tiếng: “Sư phụ ngồi ngựa lâu rồi, người muốn xuống nghỉ chân.”
Không chỉ giỏi đoán tâm lý, anh còn có khả năng tạo dựng cảm xúc tích cực trong tập thể. Dù bị Tôn Ngộ Không trêu chọc, hay la mắng, Bát Giới vẫn không giận, không phản kháng, mà thường đáp lại bằng thái độ vui vẻ, hài hước, giúp giảm bớt áp lực cho cả đoàn.
Đặc biệt, Bát Giới luôn biết đứng ra hỗ trợ cho những người bạn đồng hành của mình. Trong lần Đường Tăng rơi vào tình thế khó xử vì bị mỹ nhân đòi kết hôn, chính Bát Giới là người chủ động “đỡ đòn” bằng cách đứng ra nhận... cưới thay. Ai cũng cười vì cho rằng anh ta háo sắc, nhưng thực tế, đó là một cách “cứu nguy” đầy thông minh và tình nghĩa với sư phụ.

EQ cao là biết “ẩn mình đúng lúc, ra tay đúng chỗ”
Nhiều người đánh giá Trư Bát Giới có năng lực yếu, vì anh ta thường hay thốt lên câu: “Đại sư huynh, sư phụ bị yêu quái bắt rồi!”. Nhưng ít ai nhớ rằng, Bát Giới vốn là Thiên Bồng Nguyên Soái, từng chỉ huy 8 vạn thủy binh và sở hữu cây đinh ba 9 răng - vũ khí không thua gì gây như ý của Ngộ Không.
Thậm chí, trong lần đầu gặp mặt tại Cao Lão Trang, Ngộ Không và Bát Giới giao đấu cả đêm không phân thắng bại. Bát Giới không phải không mạnh, mà chỉ là người khiêm tốn, biết nhún nhường và biết khi nào nên ẩn mình. Tây Du Ký không chỉ là cuộc hành trình trừ yêu diệt ma, mà còn là con đường “ngoại giao” đầy cạm bẫy, nếu ra tay quá đà còn có thể rước họa vào thân.
Trư Bát Giới chọn lùi một bước để tiến ba bước, nhường phần đánh cho Ngộ Không, giữ mình an toàn nhưng cũng là hậu phương vững chắc phía sau để bảo vệ sư phụ. Đồng thời, thỉnh thoảng Trư Bát Giới lại “tỏa sáng” đúng lúc, như khi dũng cảm đối đầu Ngưu Ma Vương trong phần “Ba lần mượn quạt Ba Tiêu”.
Bát Giới không bon chen vị trí, không giành công, nhưng luôn có mặt khi cần, đủ để chứng minh năng lực và giữ vị thế trong nhóm.
Trí tuệ cảm xúc còn thể hiện ở lòng biết ơn
Một người EQ cao thực sự là người không bao giờ quên ơn. Trư Bát Giới thấu hiểu điều đó hơn ai hết. Khi còn là thần tiên, vì phạm lỗi mà bị đày xuống hạ giới thành yêu quái. Chính Quan Âm Bồ Tát đã cho anh cơ hội làm lại bằng việc gia nhập đoàn thỉnh kinh của Đường Tăng.

Trong suốt hành trình, dù phải chịu nhiều ấm ức, khổ cực, Trư Bát Giới vẫn luôn ghi nhớ ơn nghĩa. Khi biết Ngộ Không đến Nam Hải cầu Quan Âm, anh lập tức dặn dò: “Đại sư huynh, gặp được Bồ Tát nhớ thay ta cảm tạ vì đã chỉ đường dẫn lối.”
Gặp lại Thái Bạch Kim Tinh - người từng cứu mạng mình trên thiên đình, Bát Giới lập tức quỳ xuống cảm tạ không ngớt. Sự thành thật, chân tình ấy giúp người đồ đệ này không chỉ được lòng sư phụ, sư huynh, mà còn gây thiện cảm với cả những vị thần tiên. Đây là điều hiếm nhân vật nào trong truyện làm được.
Trư Bát Giới cuối cùng không được phong làm Phật như Tôn Ngộ Không, nhưng lại được làm Tịnh Đàn Sứ Giả, chức vụ chuyên hưởng lễ vật. Vị trí này có vẻ nhỏ bé, nhưng lại vừa khớp với tính cách và ước muốn của Bát Giới là được sống no đủ, nhàn nhã, an toàn.
Khi còn trẻ, chúng ta ngưỡng mộ sức mạnh của Ngộ Không. Nhưng đến một độ tuổi trưởng thành, trải qua va vấp cuộc đời, ta mới nhận ra rằng có thể không cần giỏi nhất, nhưng biết điều, biết người, biết mình, ấy mới là khôn ngoan. Trư Bát Giới chính là người như vậy. Một nhân vật tưởng như phụ, nhưng lại sở hữu EQ cao - thứ “vũ khí” quan trọng bậc nhất trong cuộc sống.
(Theo Sohu)