Lương hưu 30 triệu đồng, bà lão U60 ăn chơi hưởng thụ suốt 10 năm, gặp lại bạn cũ mới hối hận: "Tôi tính sai rồi"

Bà Vương đã nghỉ hưu mười năm, sống một cuộc sống nhàn nhã và vô tư lự. Nhưng sau khi nhìn thấy ngôi nhà mới của đồng nghiệp cũ, bà cảm thấy vô cùng tiếc nuối.

Nghỉ hưu và sống hết mình cho bản thân

Bà Vương năm nay 60 tuổi, đã nghỉ hưu được 10 năm. Hai vợ chồng bà có tổng lương hưu hơn 8.300 NDT mỗi tháng (tương đương khoảng 30,7 triệu đồng). Tuy không phải giàu có, nhưng mức thu nhập này đủ để họ sống thoải mái, không lo cơm áo gạo tiền.

Từ ngày nghỉ hưu, bà Vương hoàn toàn rời xa công việc. Nhìn những người bạn cùng lứa vẫn đi làm thêm sau khi về hưu, bà tỏ ra không mấy đồng tình. Bà cho rằng: “Đã vất vả cả nửa đời người rồi, giờ không cần phải tiếp tục lao lực vì chút tiền ấy, mệt thân mà chẳng đáng.”

Những năm đầu sau khi nghỉ hưu, khi chồng vẫn còn đang đi làm, bà Vương bắt đầu hành trình du lịch một mình. Gần như tháng nào bà cũng đi xa, khám phá danh lam thắng cảnh khắp nơi, thưởng thức đặc sản các vùng miền.

Ban đầu, chồng bà không can thiệp. Nhưng khi chi phí du lịch của vợ ngày càng tăng, ông đề nghị nên tiết kiệm để lo việc cưới hỏi cho con trai. Tuy nhiên, bà Vương phản đối ngay: “Con cái có phúc phần của chúng, tôi đã làm tròn trách nhiệm khi nuôi nó học xong đại học, giờ là lúc tôi sống cho bản thân mình. Hơn nữa, tôi có tiêu đến đồng nào của ông đâu.”

Cuộc tranh cãi khiến không khí trong gia đình căng thẳng, song cuối cùng chồng bà đành bất lực nhượng bộ.

Vài năm sau, người chồng nghỉ hưu sớm ở tuổi 57 do vấn đề sức khỏe. Kể từ đó, bà Vương ngày nào cũng khuyên chồng cùng đi du lịch. Dưới sự nài nỉ kiên trì của vợ, ông cuối cùng cũng đồng ý.

Trong những năm tiếp theo, hai người rong ruổi khắp mọi miền đất nước, từ Bắc chí Nam, gần như tiêu hết toàn bộ tiền lương hưu cho các chuyến đi. Mỗi lần đăng ảnh lên mạng xã hội, họ đều nhận được những bình luận ngưỡng mộ từ bạn bè. Nhìn những lời khen ấy, bà Vương từng cảm thấy cuộc sống của mình tựa như tiên cảnh, đời này không còn gì hối tiếc nữa.

Cuộc gặp bất ngờ với người bạn cũ

Thế nhưng, một cuộc gặp gỡ tình cờ gần đây đã khiến bà Vương thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của mình. Trong một lần cùng chồng đi siêu thị mua sắm, bà bất ngờ gặp lại cô Ngô Mai, đồng nghiệp cũ của bà trước khi nghỉ hưu.

Hai người bằng tuổi, mức lương hưu tương đương, và trước đây từng làm việc cùng một xưởng nên quan hệ rất thân thiết.

Theo tìm hiểu, sau khi nghỉ hưu, cô Ngô Mai đã chọn một con đường hoàn toàn khác với bà Vương. Chỉ ít lâu sau khi về hưu, cô bắt đầu đi làm phục vụ bàn tại một nhà hàng. Khi đó bà Vương còn khuyên bạn: “Nhà đã có ba căn phòng, con trai cưới vợ thì ở chung là được, hà tất phải cực nhọc làm thêm việc để mua thêm nhà làm chi.”

Nhưng cô Ngô Mai lại nghĩ khác: “Hai thế hệ sống chung thì dễ phát sinh mâu thuẫn lắm, tách ra ở riêng vẫn tốt hơn.”

Từ đó về sau, cô liên tục thay đổi công việc. Khi thì rửa bát ở nhà hàng, lúc làm dọn phòng khách sạn, rồi chuyển sang làm giúp việc theo giờ. Suốt nhiều năm, cô Ngô Mai gần như không ngơi tay, và cũng vì thế mà hai người bạn cũ không có dịp gặp lại nhau trong một thời gian dài.

Trong lần gặp lại này, cô Ngô Mai niềm nở mời vợ chồng bà Vương đến thăm nhà mới của mình. Khi vừa bước chân vào khu chung cư nơi cô Ngô sinh sống, bà Vương không khỏi trầm trồ kinh ngạc: khu nhà rộng rãi, cảnh quan được quy hoạch đẹp mắt với đình nghỉ, cây xanh, hoa cỏ, cùng đầy đủ tiện ích như khu thể thao cho người cao tuổi và sân chơi dành cho trẻ em.

Điều khiến bà Vương sửng sốt hơn cả là khi biết cô Ngô không chỉ mua được một mà tận hai căn hộ trong cùng khu, và đều thanh toán toàn bộ bằng tiền mặt, không vay nợ, không trả góp. Bà tròn mắt ngạc nhiên, không tin nổi vào những gì mình vừa nghe thấy.

Cô Ngô Mai giải thích rằng, vợ chồng cô đã bán căn nhà cũ, cộng thêm số tiền tiết kiệm được sau nhiều năm đi làm thêm, đủ để mua một căn hộ lớn cho con trai làm nhà cưới, và một căn hộ nhỏ hai phòng ngủ cho hai vợ chồng ở riêng.

“Tôi tính kỹ rồi,” cô nói, “trước tuổi 60 phải lo xong nhà cho con và chỗ an dưỡng cho mình. Giờ mọi thứ đã ổn, chúng tôi có thể sống yên tâm, an nhàn trong căn nhà mới rồi.”

Ảnh minh hoạ

Khi bước vào căn hộ của cô Ngô Mai, bà Vương không khỏi tròn mắt thán phục. Từ khóa cửa nhận diện khuôn mặt thông minh, cửa sổ kính lớn đón trọn ánh sáng, phòng bếp rộng rãi sáng sủa, đến giường đôi 1m8 trong phòng ngủ và phòng tắm có bồn ngâm, mọi chi tiết đều khiến bà vừa ngạc nhiên vừa ngưỡng mộ.

Cô Ngô chia sẻ thêm: căn nhà cũ của họ nằm ở tầng 4, không có thang máy, tuổi càng cao thì việc leo cầu thang càng khó khăn. Chính vì vậy, cô mới quyết tâm làm việc không ngừng để tích góp tiền đổi sang căn hộ tiện nghi hơn cho tuổi già.

Hối hận muộn màng

So với bạn cũ, bà Vương bỗng thấy xấu hổ vô cùng. Bà nhận ra rằng suốt mười năm nghỉ hưu, mình không chỉ không tiết kiệm được đồng nào, mà còn tiêu sạch toàn bộ tiền lương hưu của hai vợ chồng cho những chuyến du lịch.

Trên đường trở về, nghe chồng than phiền: “Người ta như cô Ngô Mai thật khôn ngoan, còn bà thì hoang phí, chẳng biết tiêu vào việc gì cho đúng”. Bà Vương chỉ lặng im. Lần đầu tiên, bà không tìm được lời nào để phản bác.

Khi trở về căn hộ cũ trên tầng 5, nhìn quanh căn nhà với chiếc bàn gãy, ghế cũ, sơn tường bong tróc, bà Vương tràn đầy hối hận. “Trước đây tôi nghĩ chỉ cần có nhà ở, có lương hưu là đủ. Giờ mới thấy mình quá thiếu thiển cận,” bà nói.

Ảnh minh hoạ

Bà lo lắng rằng, khi tuổi tác ngày càng cao, đôi chân sẽ yếu dần, việc leo lên tầng 5 mỗi ngày sẽ trở thành gánh nặng. Điều khiến bà bất an hơn là không còn tiền giúp con trai mua nhà, và nếu sau này phải sống chung với con dâu, mâu thuẫn thế hệ là điều khó tránh khỏi.

Giờ đây, khi nhận ra tất cả đã quá muộn, sự hối tiếc và tự trách khiến bà Vương day dứt không nguôi.

Theo 163